Không chỉ khác nhau về bối cảnh lịch sử hay phong cách của dàn diễn viên, phim cổ trang Trung Quốc và Hàn Quốc còn khá nhiều điểm khác biệt khiến cho bạn phải bất ngờ đấy!
Khán giả châu Á đã quá quen thuộc với dòng phim cổ trang đến từ hai nền điện ảnh Trung – Hàn. Các mọt phim có thể dễ dàng nhận ra mỗi nước có một “style” riêng để tạo ra những bộ phim cổ trang “hot hit”. Cùng điểm qua một số điểm khác biệt làm nên sức hút của mỗi bên nào.
1. Thời lượng phim
Phim cổ trang Trung Quốc thường có số tập rơi vào khoảng 40 đến 60, cá biệt còn có bộ dài đến gần trăm tập như Long Châu Truyền Kỳ. Các tình tiết trong phim vì thế mà thường kéo dài qua nhiều tập, có đôi khi gây liên tưởng đến “Cô dâu 8 tuổi” phiên bản do người hàng xóm của chúng ta thực hiện. Điều đó làm khán giả có cảm giác “vừa yêu vừa hận”, một mặt mong xem diễn viên mình yêu thích được lên sóng lâu hơn, mặt khác tha thiết cho các tình tiết “speed up” lên gấp rưỡi.
Trong khi đó, cổ trang Hàn Quốc gói gọn các tình tiết, mâu thuẫn vỏn vẹn trong 16-20 tập. Các cao trào, “plot twist” của phim được dâng cao và nhanh hơn. Ví như Mây Họa Ánh Trăng, bộ phim hot năm 2016, có 18 tập. Giá mà kéo dài ra một chút thì sẽ có thêm các cảnh chemistry tung tóe của bộ đôi thái tử – thái giám “giả” của chúng ta đúng không nào?
2. Đề tài khai thác
Không ngoa khi nói rằng phim cổ trang Trung Quốc vẫn là bá chủ một phương. Tính đa dạng trong nội dung đề tài là một điểm cộng lớn cho dòng phim này. Ngoài đề tài cung đấu, các nhân vật sử thi có thật vốn quen thuộc, đất nước tỷ dân còn cho ra đời các bộ phim cổ trang gia đấu, tu tiên, huyền huyễn có sức hút vô cùng lớn. Có thể kể đến Minh Lan Truyện trong thời gian vừa qua của cặp đôi Triệu Lệ Dĩnh, Phùng Thiệu Phong khai thác nội dung tranh đoạt, mâu thuẫn gia tộc.
Trái lại, có vẻ như, cổ trang Hàn Quốc vẫn tập trung khai thác đề tài liên quan đến cung đình, tranh đoạt quyền vị, chức tước là phần nhiều. Vẫn có những bộ phim đề cập đến khía cạnh khác như Săn Nô Lệ, thế nhưng những bộ phim về hiện thực cuộc sống con người trong thời loạn nhưng đó chỉ là một phần khá nhỏ.
4. Trang phục
Các nhà làm phim Trung Quốc cho ra đời hàng loạt các trang phục cổ trang lộng lẫy, xa hoa, lạ mắt. Trong từng bộ phim, phục trang khác nhau, liên tục được đổi mới, sáng tạo, thể hiện sự công phu, chau chuốt của đội ngũ sản xuất. Dù có cả những tạo hình chưa được khán giả đánh giá cao, tuy vậy, sự lao động sáng tạo đó vẫn được khán giả đánh giá cao.
Cổ trang Hàn Quốc lại có phần đơn giản hơn, chúng bám sát vào các thiết kế truyền thống, gắn với sự thật lịch sử từng thời kì. Dễ nhận ra nhất là các trang phục lấy Hanbok làm khung sườn, từ đó biến đổi cho phong phú hơn. Vô hình chung, sức sáng tạo chưa được cao.
5. Trang điểm
Nếu bạn là mọt phim cổ trang xứ Trung, chắc hẳn bạn có thể thấy rằng lối trang điểm được sử dụng có phần không phù hợp với hoàn cảnh lịch sử lúc bấy giờ. Cách vẽ mày ngang, kẻ eyeliner, đeo lens, mi giả kĩ càng, công phu, vô tình đã làm mất tính tự nhiên, chân thực của cốt truyện.
Ngược lại, các bộ phim Hàn Quốc đều có nhân vật với tạo hình nhẹ nhàng, tự nhiên, “make up sương sương”. Đó không chỉ trong dòng cổ trang, cả trong phim hiện đại cũng chuộng lối tranh điểm này. Hễ có nhân vật nào trang điểm không hợp thời là bị chỉ trích ngay.
6. Dàn diễn viên
Về mặt này, hai ông lớn cổ trang châu Á đều sở hữu, lăng xê dàn diễn viên trẻ, ngoại hình không chín thì mười điểm, phù hợp với thị hiếu khán giả. Thế nhưng, xuất hiện trong các bộ cổ trang xứ Trung phần lớn là các ngôi sao chuyên nghiệp, họ đóng vai trò trụ cột, bảo chứng cho rating phim. Phim Hàn thì thường tạo cơ hội cho các diễn viên mới, có tài năng, nhằm nâng bước họ tiến xa hơn.
Dù có khác nhau thế nào đi chăng nữa, hai boss lớn này vẫn tạo được các thành tích đáng nể dựa trên các thế mạnh mỗi bên. Dù bất cứ bên nào ra phim mới, đều nhận được sự chú ý từ người xem, đó là điều không thể chối cãi.